Có người nhắn gọi tên anh
Ra tìm em, ngọn gió lành ở đâu
Chắc là em đợi đã lâu
Ngẩn ngơ ngó trước nhìn sau tìm người
Mừng vui sao nước mắt rơi
Mênh mang gió thổi đất trời ngoại ô...
thợ rèn nông thôn
Chủ Nhật, 26 tháng 11, 2017
Chủ Nhật, 15 tháng 10, 2017
TÌM LẠI TUỔI THƠ TÔI
(Thân
tặng các bạn khóa 69-72 yêu dấu của tôi)
Tôi tìm
về với tuổi thơ tôi
Về với bạn bè cái thời mới lớn
Ngày lũ chúng tôi vào lớp Tám
Tin Bác Hồ vừa mất nhói trong tim
Trời đầu thu, u ám, xóm Đồi Thông
Tôi bỡ ngỡ giữa cô, thầy, bạn mới
Những dãy nhà đơn sơ thuở ấy
Chỉ còn trong ký ức tháng năm xa…
Tôi tìm
tôi của những ngày xưa
Mỗi sớm tới trường hai giờ cuốc bộ
Bạn cho nhờ xe, có chi mà xấu hổ
Những ai nào? Tôi còn nợ những cuốc xe?
Tôi tìm
lại tôi những giờ học say mê
Những bài toán, bài văn, giờ nhiều bài vẫn
thuộc
Tuổi trẻ đắm mình trong ước mơ khao khát
Từ làng quê, ao ước những chân trời
Tôi tìm
lại tôi giữa bè bạn một thời
Trong sáng thế và vô tư đến thế
Nếu tên bạn lúc này tôi chưa nhớ
Xin đừng trách bạn ơi, nửa thế kỉ sắp đi qua
Tôi tìm
gì khi tóc đã chớm già
Chân đã mỏi, mắt cười không duyên nữa?
Tôi vẫn đi tìm vì trong tim cháy lửa
Bạn bè ơi, “ngày ấy đâu rồi?”
Tôi tìm
lại tôi giữa những nụ cười
Giấu đâu đó, những giọt thầm nước mắt
Bạn bè còn đây, nhắc người đã khuất
Tứ, Mùi, Tuân ơi, ai nữa, nhắc đi nào?
Tôi về
tìm tôi trong ký ức nôn nao
Xin được một lần ấm vòng tay bè bạn
Rồi mai lại đi giữa cuộc đời hữu hạn
Và mang theo tình nghĩa ấy, đến vô cùng./.
15/10/2017 (Đỗ Văn Nghị)
15/10/2017 (Đỗ Văn Nghị)
Thứ Năm, 12 tháng 1, 2017
Khói gò xoài
KHÓI
Khói
Dùng dằng
Chấp chới
Nhẩn nha bay
Còn chưa tối
Hóa kiếp về trời
Đi đâu mà vội
Lãng đãng ôm gốc xoài
Quẩn quanh nơi gò mối
Xôn xao xuân đã rất gần
Bỗng chốc bỏ đi thật tội
Lửng lơ bay, nhẹ bỗng lưng trời
Hóa sương sa, hẹn về năm tới
Ngày mai, ngày kia vun gốc cây trồng
Một chút tro tàn, thầm ươm chồi mới...
13/1/2017
(mời ngắm lại những bức ảnh "Khói gò xoài" vườn nhà thầy Tuân)
Khói
Dùng dằng
Chấp chới
Nhẩn nha bay
Còn chưa tối
Hóa kiếp về trời
Đi đâu mà vội
Lãng đãng ôm gốc xoài
Quẩn quanh nơi gò mối
Xôn xao xuân đã rất gần
Bỗng chốc bỏ đi thật tội
Lửng lơ bay, nhẹ bỗng lưng trời
Hóa sương sa, hẹn về năm tới
Ngày mai, ngày kia vun gốc cây trồng
Một chút tro tàn, thầm ươm chồi mới...
13/1/2017
(mời ngắm lại những bức ảnh "Khói gò xoài" vườn nhà thầy Tuân)
Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2016
thư mời gửi xóm Nam
Thư gửi xóm Nam
Chào các cô nương, đầu thư chúc các cô luôn tươi tắn, nhỏ nhắn
và may mắn...
Dạo này Thầy hay đưa ra các vế đối, mà lại ngày càng khó nhằn.
Nghị nghĩ ngợi ngổn ngang mà chẳng bao giờ hoàn chỉnh lời giải. Chợt nghĩ, thế
giới người ta khuyến khích “làm việc theo nhóm”, tại sao chúng ta lại không thử
“nối tay” thành một bọn, ai nghĩ được cái gì thì đưa ra thảo luận trước với
nhau, bổ sung cho nhau, chỗ thừa bù chỗ thiếu, chỗ đúng chữa chỗ sai. Chúng ta
làm việc theo nhóm chứ quyết không phải theo “lợi ích nhóm”. Nếu Thầy thưởng bữa
thịt chó, Nghị xơi được thì xơi thay cho nhóm, một phần sẽ “qui ra thóc” theo
kiểu “trà đá, trà chanh, trà Dr Thanh” chẳng hạn, rồi đến mùa Quít gặp các cô
nương sẽ chiêu đãi mệt nghỉ. Về danh xưng của nhóm cứ đề tên là “Anh Hà Hương
Nghị”, biết đâu Xóm Tri Ân lại ngỡ ngàng có anh Nghị nào mới, họ Hà, tên đệm là
Hương, chứ không phải cái anh chàng Nghị, con ông lò rèn ở Ngã tư Giang, thấy họ
Đỗ sang thì bắt quàng làm họ.
Nói thật, anh thấy sức nghĩ của mình có hạn, cũng muốn liên
kết bạn lâu rồi. Có ông bạn Lính Chiến thứ thiệt, rất khỏe, viết khỏe, làm việc
khỏe, chữ nghĩa đã có một kho “nho nhỏ”. Có ông bạn nối khố khác, từng sống chết
có nhau, giờ suốt ngày dê với rượu cho người ta, cũng không thiếu tâm hồn thi
sĩ, từng được đăng thơ trong tập “Hoa đèn”. Nhưng bọn anh chỉ gặp nhau uống rượu
là thích thôi chứ “nam châm cùng cực”, làm việc nhóm thì...
Thế cho nên anh mời các cô nương hiệp tác.
Thầy ra vế này:
TẾT TÂY RỒI LẠI TẾT TA, TẾT TẾT TIỆC TÙNG TƠI TẢ
Nghị thử đề xuất mấy ý, các cô nương tham gia cùng hoàn chỉnh
nhé.
1/ LÀNG LÁNG CHO ĐẾN LÀNG LỦ, LÀNG LÀNG LỄ LẠT LUNG LINH
2/ NGƯỜI NGAY MẶC THÂY NGƯỜI NGHIỆN, NGƯỜI NGƯỜI NGHĨ NGỢI
NGỔN NGANG
3/ THẦY THỢ VỚI CẢ THẦY THƠ, THẦY THẦY THIẾU THỐN THẢM
THƯƠNG
Nếu được các cô hay chữ cùng chung sức, ắt hẳn sẽ có thưởng
to. Mong lắm, mong lắm.
Chào thân ái
và quyết thắng.
Thứ Tư, 28 tháng 12, 2016
MẦU XANH NGÀY XA
Gặp em chiều ngày đông
Phố dài hun hút gió
Rét năm nay muộn thế
Bao giờ mới lập xuân
Đào đã nở tưng bừng
Quất nhà ai héo quả
Hai đứa ngồi quán nhỏ
Áo em mầu thiên thanh
Ôi mầu xanh, mầu xanh
Nhắc anh ngày xa ấy
Em đưa tay vẫy mãi
Áo em lẫn mầu trời
Đi gần hết cuộc đời
Gặp lại ngày buốt giá
Thời gian trôi lặng lẽ
Áo mầu xanh, xanh, xanh...
28/12/2016
Lại theo hầu Thầy Tuân
Viết tiếp vào phần nhận xét của bài Thầy khoe được tặng cái nón cũng được nhưng thôi cứ đăng lên đây theo kiểu bài viết mới cho nhiều người bắt buộc phải đọc, hehehe.
Vế xướng của Thầy là:
NHÀ THƠ LÀM VƯỜN ĐỘI NÓN BÀI THƠ
Cái khó của câu này ngoài hai chữ THƠ, còn 3 từ liên tiếp tạo thành một danh từ NÓN BÀI THƠ. Lúc đầu, không hiểu hết em viết vế họa lại theo kiểu hàng chợ, hàng nhái:
NHÀ BÁO CHẠY MƯA CHE ĐẦU TỜ BÁO
Hoặc như sau:
NGHỆ SĨ SẮM ĐỒ VÊNH VANG BỆNH SĨ
Câu này cũng được Thầy chỉ ra cái sai rồi. Giờ em làm thêm hai vế nữa, cố khắc phục cái đuôi 3 chữ khó nhằn kia, tất nhiên mới chỉ tìm từ mà chưa thật có ý.
NHÀ THƠ LÀM VƯỜN ĐỘI NÓN BÀI THƠ
ÔNG LÃO ĐÁNH GIANH LỢP NHÀ DƯỠNG LÃO
câu nữa là:
NHÀ THƠ LÀM VƯỜN ĐỘI NÓN BÀI THƠ
MẸ MƯỚP CHẶT TRE DỰNG GIÀN BÍ, MƯỚP
Thực ra, lúc đầu em định dựng lên một cảnh sinh hoạt vui, nhưng nó cũng mắc lỗi như mấy câu ban đầu. Sai rồi nhưng cứ viết ra cho hết:
NHÀ THƠ LÀM VƯỜN ĐỘI NÓN BÀI THƠ
MẸ MƯỚP NGỒI CHỜ TAY BÊ RỔ MƯỚP.
Vế xướng của Thầy là:
NHÀ THƠ LÀM VƯỜN ĐỘI NÓN BÀI THƠ
Cái khó của câu này ngoài hai chữ THƠ, còn 3 từ liên tiếp tạo thành một danh từ NÓN BÀI THƠ. Lúc đầu, không hiểu hết em viết vế họa lại theo kiểu hàng chợ, hàng nhái:
NHÀ BÁO CHẠY MƯA CHE ĐẦU TỜ BÁO
Hoặc như sau:
NGHỆ SĨ SẮM ĐỒ VÊNH VANG BỆNH SĨ
Câu này cũng được Thầy chỉ ra cái sai rồi. Giờ em làm thêm hai vế nữa, cố khắc phục cái đuôi 3 chữ khó nhằn kia, tất nhiên mới chỉ tìm từ mà chưa thật có ý.
NHÀ THƠ LÀM VƯỜN ĐỘI NÓN BÀI THƠ
ÔNG LÃO ĐÁNH GIANH LỢP NHÀ DƯỠNG LÃO
câu nữa là:
NHÀ THƠ LÀM VƯỜN ĐỘI NÓN BÀI THƠ
MẸ MƯỚP CHẶT TRE DỰNG GIÀN BÍ, MƯỚP
Thực ra, lúc đầu em định dựng lên một cảnh sinh hoạt vui, nhưng nó cũng mắc lỗi như mấy câu ban đầu. Sai rồi nhưng cứ viết ra cho hết:
NHÀ THƠ LÀM VƯỜN ĐỘI NÓN BÀI THƠ
MẸ MƯỚP NGỒI CHỜ TAY BÊ RỔ MƯỚP.
Thứ Năm, 22 tháng 12, 2016
Trên bờ sông nắng
Vui buồn không còn sẻ chia
Thế là xa lơ, xa lắc
Lo toan cuộc đời thường nhật
Ai đang tất bật sớm chiều
Nào ai có buông dây diều
Vẫn biết trời cao gió gọi
Dòng sông bao nhiêu bến đợi
Trách đâu chỉ một con thuyền
Khác nhau bởi một chữ Duyên
Ơ kìa, bờ sông đầy nắng,,,
21/12/2016
Thế là xa lơ, xa lắc
Lo toan cuộc đời thường nhật
Ai đang tất bật sớm chiều
Nào ai có buông dây diều
Vẫn biết trời cao gió gọi
Dòng sông bao nhiêu bến đợi
Trách đâu chỉ một con thuyền
Khác nhau bởi một chữ Duyên
Ơ kìa, bờ sông đầy nắng,,,
21/12/2016
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)