Anh đã đến thăm thành phố của em
Đến với A-li-ô-sa trên đồi Chiến sĩ
Đến với sông Ma-rít-xa hùng vĩ
Ngắm mặt trời phương nam huy hoàng
Nói với hôm nay là các Viện bảo tàng
Hát cho mai sau là tiếng cười con trẻ
Anh cứ ngỡ như mình còn bé
Giữa thành phố của em rộn rã tiếng cười
Không có em trong những dòng người
Ngày hôm ấy cùng anh lên núi
Chủ nhật bình thường mà anh cũng vội
Thăm thành phố một ngày chẳng dám dừng lâu
Thăm thành phố một ngày anh biết dừng đâu?
Mỗi góc phố, mỗi đường cây đều lạ
Không muốn hỏi thăm ai cả
Anh cứ đi, những con đường chưa quen
Ước một lần ngắm thành phố vào đêm
Để cùng em xem nhạc mầu buổi tối
Ngày hôm ấy sẽ là ngày hội
Em dắt anh đi thăm thành phố tuyệt vời
Bỗng nhớ nôn nao thành phố cuối trời
Căn gác nhỏ mẹ đi về sớm tối
Chiếc cầu thang nhà em có giàn hoa giấy
Đã lâu rồi vắng tiếng bước chân quen
Vui với thành phố này đừng quên nghe em
Chỗ gạch bập bênh, để trên cằm vết sẹo
Bốn giờ sáng mẹ xếp hàng mua gạo
Khẩu súng ấm tay người canh thức đêm thâu…
Không đủ lúa nuôi người ôi mảnh đất thương đau
Xương máu của cha ông đã thấm hồng mỗi tấc
Giao cho cháu con lưỡi gươm thần giết giặc
Có ngờ đâu gươm còn mãi trên tay
Nơi đất lành thì níu cánh chim bay
Quê mẹ dẫu nghèo vẫn gọi về da diết
Hướng theo cánh chim Lạc Việt
Mà bay, ơi cánh chim Bằng
Anh lại thầm mong được một lần
Đến thăm em ngày chủ nhật
Dẫu chưa phải là cái tên hay nhất
Anh vẫn gọi nơi này là Thành phố của em…
Bun-ga-ri 5/1980
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét