Tay em trao lương tháng cuối cùng
Giọng như lạc: tháng sau em nghỉ
Hết tuổi rồi, ai mà chẳng thế
Mà bỗng dưng như thấy em buồn
Rời quê hương, xa nhà cửa ruộng vườn
Lên Thủ đô theo chồng bao là khó
Đôi bàn tay quen với khoai, với lúa
Em đi học nghề lúc sang tuổi bốn mươi…
Mùa thu về rồi em ơi
Hà Nội trong nắng vàng và men say ngây ngất
Hồ Tây mùa này đẹp nhất
Sương giăng mỗi sớm mờ xa
Đã có lúc nào thong thả đôi ta
Dắt tay nhau ngắm mặt hồ lặng sóng?
Khi ngày dần trôi, chiều buông xuống
Mặt hồ tím biếc, lung linh
Cảnh sắc đẹp vô cùng sao không có chúng mình?
Em đang ở đâu vào thời khắc ấy
Trên xe buýt, tắc đường, giữa mịt mù khói bụi
Hay giữa chợ đông người, con cá mớ rau?
Còn anh, anh ở đâu?
Giữa ngập đầu công việc.
Hết tháng này rồi làm sao anh biết
Em có yên lòng cho những phút thảnh thơi?
Cuộc đời mà, em ơi
Như con sông nhiều khúc
Đoạn trong, đoạn đục
Cứ miên man chảy giữa đôi bờ
Không phải lúc nào cũng đẹp như thơ
Nhưng đều nặng phù sa cho cuộc đời mẩy hạt
Đến khúc quanh rồi, sông rẽ sang ngả khác
Chia tay xưởng Viên Hoàn, em về hẳn với anh
Tóc trắng trên đầu vẫn nhớ những ngày xanh
Ta nâng niu những gì đang có
Dắt tay nhau ngày mai cùng vượt khó
Anh mở cả lòng mình, sung sướng đón chờ em…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét