Thứ Ba, 29 tháng 9, 2015

Tiễn em ở ga


Những lần tiễn đưa em ở ga
Cứ bận rộn với bao nhiêu suy nghĩ
Anh chưa được một lần ngắm kỹ
Dáng hình khu nhà ga Trung tâm.

Khi còi tầu đột ngột vang ngân
Là bịn rịn bàn tay em vẫy
Anh cứ muốn chạy về hướng ấy
Nơi con tầu đưa em đi xa...

Rồi vắng vẻ đến lạ lùng sân ga
Anh bồi hồi đếm từng viên đá lát
Nghe văng vẳng đâu đây em hát:
"Đường làng em cây dóng hàng đôi..."

Sao yêu làng quê thế em ơi
Cô gái của Thủ đô, phố phường vui năm tháng?
Em có biết những mùa lụt trắng?
Bà thương cháu nhỏ phải ăn khoai
Mẹ thương con không chỗ đùa chơi
Lúa chết ngập, mắt cha quầng mất ngủ
Anh đi chiến trường cũng giữa mùa nước lũ
Tiếng trống cứu làng theo đến tận Trường Sơn...

Em có biết những mùa nắng chói chang
Ruộng nứt nẻ, lúa níu người đòi nước?
Mẻ miệng gầu này thì thay gầu khác
Lúa chết nghẹn đòng, ai nỡ ngồi yên...

Từ làng quê như thế lớn lên
Bát cơm mặn mồ hôi của mẹ
Anh bỗng thấy cồn cào nỗi nhớ
Khi câu làng quê hát ngọt trên môi.

Đừng hát câu ấy nữa em ơi
Cho anh những phút giây yên lặng
Lòng thanh thản như bao người lính
Khẩu súng thúc cạnh sườn, nhịp bước hành quân..

Cho anh một phút thôi bớt nỗi băn khoăn
Cho trẻ giọng cười, cho tươi giọng hát
Cho mỗi bước anh đi, đất chạm đều hai gót
Cho anh theo kịp với đời...

Con tầu đưa em đi xa rồi
Đèn đỏ cuối đường ke nhấp nháy
Anh ra khỏi nhà ga chỗ ấy
Vẫn chưa kịp ngắm nhìn nhà ga...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét